Thứ Hai, 10/11/2025
25.6 C
Ho Chi Minh City
spot_img

HỒI ỨC BA MƯƠI THÁNG TƯ

HỒI ỨC BA MƯƠI THÁNG TƯ
Năm mươi năm rồi trở lại nơi đây
Gặp lại Sài Gòn Tháng Tư lịch sử
Cờ hoa giăng gợi lên bao nỗi nhớ
Bác Hồ ơi chúng con đã trở về…
Vượt mấy trùng dương lũy thép lưỡi lê
Nơi cánh rừng khuya bao mùa thác đổ
Đoàn quân đi tháng năm dài gian khổ
Xẻ dọc Trường Sơn giải phóng Miền Nam
Từ những làng quê vất vả gian nan
Từng hạt gạo cũng chuyển ra tiền tuyến
Nơi phố nhỏ giấu ánh nhìn lưu luyến
Mẹ tiễn con đi không hẹn ngày về
Người vợ tiễn chồng đi dọc triền đê
Tấm mo cau gói vội vàng cơm nếp
Anh đi nhé vững vàng như ánh thép
Mẹ con em chờ anh ở quê nhà
Hàng triệu người vang lên bản hùng ca
Vì Tổ Quốc lên đường đi đánh giặc
Lời tha thiết trong trái tim thầm nhắc
Mơ một ngày sẽ thống nhất Bắc Nam
Cầu Hiền Lương nỗi mong nhớ chứa chan
Sông Bến Hải nơi phân chia giới tuyến
Thành Cổ còn ghi bao nhiêu trận chiến
Cờ tung bay thắm đỏ máu cha anh
Đường Hồ Chí Minh nghệ thuật chiến tranh
Cho những đoàn quân đêm ngày ra trận
Giặc đánh phá càng dày thêm uất hận
Cầu Hàm Rồng mãi bất khuất kiên trung
Truông Bồn ghi danh Mười ba anh hùng
Mười cô gái ở Ngã Ba Đồng Lộc
Tuổi xuân xanh mơ cổng trường đại học
Bom đạn quân thù xé nát giấc mơ
Bến Dược Củ Chi đất thép phất cờ
Trăm lối dọc ngang giữa lòng đất mẹ
Rừng Sác Cần Giờ luyện tôi ý chí
Bám trụ kiên cường vang dội chiến công
Có những nhà thơ cháy bỏng khát mong
Vừa cầm bút vừa là người chiến sĩ
Trần Quang Long, Lê Anh Xuân, Nguyễn Mỹ…
Nằm lại chiến trường thơ vút bay cao
Lớp lớp sinh viên sức trẻ dâng trào
Khắp năm châu xuống đường phản chiến
Sư Thích Quảng Đức trọn đời dâng hiến
Trái tim hồng ngọn lửa chẳng hề nao
Những ngày Tháng Tư hùng tráng biết bao
Năm cánh quân như triều dâng thác đổ
Mang sức mạnh bốn ngàn năm lịch sử
Tiến về Sài Gòn thống nhất non sông
Quân ta về đây điệp điệp trùng trùng
Tổng tiến công và Nhân dân nổi dậy
Cờ hoa tung bay quân thù tháo chạy
Chiến thắng rồi cả đất nước hoan ca
Giây phút thiêng liêng Bác đã đi xa
Có nhiều người không kịp về hội ngộ
Cả nước nghiêng mình nỗi niềm tưởng nhớ
Để có hòa bình biết mấy hy sinh
Việt Nam ơi qua bao cuộc trường chinh
Đã viết nên trang sử vàng chói lọi
Hãy vững tin trên hành trình vươn tới
Đất nước hùng cường hạnh phúc vinh quang
Năm mươi năm, mốc lịch sử vẻ vang
Ôn lại chiến công, người còn người mất
Những người anh hùng kiên trung bất khuất
Xúc động tự hào, Ba Mươi Tháng Tư…
Bài Thơ do Tiến sĩ Luật,Nguyễn Đình Trung.Viện Trưởng Viện KSND Cần Thơ gửi tặng Hội đồng cố vấn-Ban Giám đốc Trung Tâm UNESCO Văn Hoá Thông Tin Truyền Thông
Văn Lịch- Hải Diệp- Đình Vương
spot_img

Tin mới đăng

Bài liên quan

Trung Tâm UNESCO Văn Hoá Thông Tin Truyền Thông Bảo Trợ Thông Tin Giải Bóng Đá Truyền Thống Đồng Hương Kỳ Anh – Hà...

Không khí khai mạc rộn ràng – kết nối đồng hương xa quê Sáng ngày 02/11/2025, tại Sân bóng Nguyên Phát Sport...

Gặp Gỡ Cán Bộ Thành Viên Tiêu Biểu Trung Tâm UNESCO Văn Hoá Và Thông Tin Truyền Thông: Võ sư Trần Công Phúc –...

Từ cậu bé đứng tấn giữa nắng gắt đến người gieo hạt võ đạo và thiện lành cho cộng đồng. Buổi sáng ở võ đường Đông Hải Tây Sơn (TP. Hồ Chí Minh), tiếng hô đồng thanh của hàng chục học viên vang vọng. Ở giữa, người đàn ông dáng rắn rỏi, ánh mắt kiên định và giọng nói dõng dạc đang uốn nắn từng động tác cho học trò. Ít ai biết rằng, người võ sư ấy – Trần Công Phúc – đã đi qua hơn hai mươi năm khổ luyện, vượt qua vô vàn thử thách để hôm nay trở thành người lan tỏa tinh thần thượng võ và lòng nhân ái Việt. Từ nỗi đau đứng tấn đến triết lý sống bằng võ đạo Năm 14 tuổi, khi nhiều đứa trẻ còn ham chơi, Công Phúc đã chọn con đường khổ luyện. Trong 10 ngày đầu nhập môn, cậu bé chỉ được… đứng tấn. Không đòn thế, không bài quyền. Đôi chân run rẩy, toàn thân nhức mỏi, nhưng cậu không bỏ cuộc. “Võ thuật dạy tôi kiên nhẫn. Mồ hôi và nước mắt là học phí của ý chí,” anh nhớ lại. Nhờ ý chí bền bỉ, anh trở thành võ sĩ, rồi huấn luyện viên, và nay là võ sư sáng lập võ đường Đông Hải Tây Sơn, nơi anh gửi trọn tâm huyết gìn giữ võ thuật Bình Định truyền thống và khơi dậy tinh thần võ đạo – nhân, nghĩa, lễ, trí, tín – trong thế hệ trẻ. Võ đạo – Nền tảng của lòng nhân ái Khác với hình ảnh nghiêm khắc thường thấy của võ sư, Trần Công Phúc luôn xuất hiện với nụ cười hiền hậu. Anh nói: “Dạy võ là để dạy người. Võ không chỉ là sức mạnh, mà là lòng nhân.” Ở võ đường của anh, những bài học đầu tiên không phải về quyền cước mà về kỷ luật, tôn sư trọng đạo và lòng biết ơn. Anh dạy học trò cúi chào khi vào sân, cúi đầu cảm ơn khi ra về — những điều nhỏ bé nhưng chính là võ đạo sống. Từ tinh thần ấy, anh còn mở các lớp võ miễn phí cho trẻ em khó khăn, đồng hành cùng các chương trình từ thiện, trao quà cho người nghèo và học sinh vùng sâu vùng xa. Võ đường của anh không chỉ là nơi rèn luyện thân thể, mà còn là ngôi trường nhân cách, nơi võ thuật được dùng để giúp đỡ và gắn kết con người. Giữa thương trường và võ đường – Một trái tim duy nhất Ngoài võ thuật, Trần Công Phúc còn là một doanh nhân trẻ thành đạt trong lĩnh vực bất động sản. Dù ở vai trò nào, anh vẫn giữ một triết lý chung: làm gì cũng cần có chữ Tâm. Gia đình nhỏ – người vợ hiền và cô con gái đáng yêu – chính là hậu phương vững chắc giúp anh cân bằng giữa đam mê, công việc và hoạt động thiện nguyện. “Thành công không chỉ là đạt được điều mình muốn, mà là dùng điều mình có để giúp người khác.”...

Gặp Gỡ Cán Bộ Thành Viên Tiêu Biểu Trung Tâm UNESCO Văn Hoá Và Thông Tin Truyền Thông – ANNA YẾN PHƯỢNG – Hoa...

Người phụ nữ truyền cảm hứng từ thương trường đến âm nhạc Trong làng doanh nhân Việt, hiếm ai vừa thành...

Lễ Tôn vinh tài năng trẻ khoa học công nghệ Việt Nam

Lễ trao Giải thưởng Khoa học công nghệ Quả...